(VOV5) - Cái tên “Những mà hoa anh nói” có một thông điệp: chúng ta phải lao động, làm việc và sáng tạo để có được những mùa hoa...
Trong cộng đồng người Việt tại CHLB Đức, Trương Anh Tú được biết tới là một người làm báo, làm thơ và sáng tác nhạc. Tha thiết với quê hương Việt Nam, Trương Anh Tú trải lòng mình qua những vần thơ, những giai điệu. Mùa thu này anh gửi tới bạn đọc tập thơ Những mùa hoa anh nói, bao gồm 90 bài thơ anh lựa chọn từ hàng trăm tác phẩm mà anh sáng tác trong suốt những năm xa quê.
Nghe âm thanh phỏng vấn tại đây:
PV: Xin chào nhà thơ Trương Anh Tú. Được biết anh vừa cho ra mắt tập thơ “Những mùa hoa anh nói”. Những bài thơ trong tập thơ này đã được lựa chọn như thế nào, và qua đó anh muón gửi gắm gì tới những người yêu thơ?
Anh Trương Anh Tú: Ngay từ tên tập thơ “Những mùa hoa anh nói” đã nói lên ý tưởng của tôi trong tập thơ này. Đó có thể là những mùa hoa, nhưng cũng có thể là những nội dung khác trừu tượng hơn. Có thể là cái đẹp, những ước vọng trong cuộc sống, trong tâm hồn. Tôi viết những bài thơ này đã từ lâu, và chọn lựa ra 90 bài để đưa vào tập thơ. Tôi chia tập thơ làm 7 phần, mỗi phần như một chương, hay là một tổ khúc để người đọc có thể dừng lại và suy ngẫm về từng phần. Trong 90 bài thơ này thì 70 bài đã được đăng trong những ấn phẩm trong nước, và cộng với 20 bài thơ tôi mới sáng tác gần đây. 7 phần của tập thơ bao gồm Giấc mơ tuổi thơ, Đôi mắt, Mặt đất và bầu trời, Lời tình yêu, Những mùa hao anh nói, Ngẫu hứng sông Hồng và Hát với trời xanh. Tôi lấy tên “Những mùa hoa anh nói” làm chủ đề chính với một thông điệp muốn gửi gắm, đó là chúng ta đều có một công việc riêng trong cuộc sống, chúng ta phải lao động, làm việc và sáng tạo để có được những mùa hoa, phải sống bằng sự chân thành, bằng niềm tin. Những mùa hoa đó tượng trưng cho cái đẹp và những ước vọng lớn lao. Tôi muốn tặng những người phụ nữ Việt Nam, những người tôi luôn ngưỡng mộ và kính trọng, bài thơ Những người đàn bà:
Những người đàn bà đi ngang qua cuộc đời
để lại trái tim mình trên đất
này cỏ biếc tơ non
này hồ trong, sông mát
này tóc mây chảy dài như suối
này những đôi môi thơm ngát cánh buồm.
Những người đàn bà đi ngang qua cuộc đời
chỉ giữ lại riêng mình nước mắt
họ như giọt sương
long lanh bao đời
cho đất nở hoa thôi
PV: Được biết công việc của anh hoàn toàn là về kỹ thuật và không liên quan chút nào tới văn học nghệ thuật. Vậy cảm hứng sáng tác đến với anh như thế nào?
Anh Trương Anh Tú: Thực ra chuyện viết văn, viết nhạc đến với tôi rất tự nhiên. Ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường tôi đã rất yêu văn học nghệ thuật, và thơ nhạc luôn đến với tôi. Khi ra sống ở nước ngoài, việc viết văn, viết thơ hay viết nhạc là niềm vui rất lớn đối với tôi. Dù công việc của tôi rất bận rộn, làm về kỹ thuật cho một hãng ô tô lớn tại CHLB Đức nhưng công việc đó không gây cản trở đến những công việc khác của tôi, mà thậm chí nó còn giúp tôi về kỷ luật làm việc, về khoa học và nhiều điều khác. Những lúc có thời gian thì thơ và nhạc lại đến với tôi như một niềm vui, một cái nghiệp mà có thể sẽ theo tôi rất lâu dài.
PV: Như những nhà thơ cộng đồng khác, hẳn rằng anh cũng có những nỗi niềm của một người con xa cố hương muốn tỏ bày qua những câu chữ?
Anh Trương Anh Tú: Đối với những người con đất Việt, những nỗi niềm trăn trở về đất nước, về Tổ quốc luôn đong đầy dù ở bất cứ đâu. Tuy nhiên theo tôi nghĩ, khi bạn ở nước ngoài thì có độ lùi về không gian, từ đó bạn nhìn về Tổ quốc và cuộc sống hiện tại ở nước ngoài, và luôn mong mỏi những điều tốt dẹp hơn cho quê hương mình. Tôi nghĩ về Tổ quốc như nghĩ về ngôi nhà của mẹ tôi. Qua những câu thơ, những nốt nhạc mà tôi viết, tôi nói rất nhiều những tâm tư và mong ước của mình, hi vọng những điều tốt đẹp cho quê hương. Tập thơ Những mùa hoa anh nói cũng mang thông điệp như vậy. Gần đây tôi có sáng tác bài thơ Tan vào em như hơi thở mùa thu, và được báo Người Hà Nội giới thiệu trong dịp Giải phóng Thủ đô 10/10 vừa qua. Tôi xin tặng tới thính giả của VOV:
Tan vào em
như hơi thở mùa thu
Tan trong tiếng chuông chùa
Trong ngàn năm liễu phủ.
Tan về tuổi thơ
tan vào nỗi nhớ...
Trở về góc phố rêu phong
Tan trong trái bàng nâu
chín thơm mùa hạ
Tan vào hàng me thì thầm xanh lá
Tan vào giọng chú ve sầu
mơ bóng em qua
Nhớ về những tháng năm xa
Theo dáng mẹ tảo tần
Trong từng giọt mồ hôi của mẹ
Tan vào lời ru
Tan trong nước mắt
Tan vào lòng mẹ
Mẹ ơi!
Tan về đường xưa thuở tiếng bom rơi
Ầm rung những mái nhà
Lửa rực trời Hà Nội
Tan trong bóng cha ngày đánh giặc
Hà Thành
Hà Thành đứng trong mây khói
Tan vào dòng máu đỏ
Cha ơi!
Tan vào lặng im những con sóng không lời
Tan vào vang vang hồn thiêng sông núi
Tan cùng Tháp Bút
Viết lên trời xanh vời vợi
Tan vào trống giục Thăng Long!
Tan vào thao thức dòng sông
Tan trong tiếng rao đêm,
Trong câu thơ người Tàng An thuở trước.
Tan vào Hà Nội 36 phố phường
Tan trong Hà Nội hôm nay.
Tan vào trăm ngả đường
Những nhịp cầu đang xây
Tan cùng nhịp nhịp đời đang gọi
Tan với trời cao
Tầng tầng cao mới
Tan vào triệu triệu bàn tay.
Tan vào em
như hơi thở mùa thu
Tan trong tiếng chuông chùa
Trong ngàn năm liễu phủ
Tan vào mùa thu
Thu tràn nỗi nhớ.